lòng phượng song bảo vợ

Tôi rất nóng lòng chờ gặp lại Công Phượng trên sân vào ngày mai", HLV Nishigaya đánh giá về học trò cũ. HLV Nishigaya từng dẫn dắt Công Phượng ở Mito Hollyhock. Tuyển Singapore từng gây ấn tượng khi lọt vào bán kết AFF Cup 2020. Đội bóng ở đảo quốc sư tử sở hữu nhiều Trong tập 3 Hành trình công lý, sau khi đoạn clip nóng của Hoàng và Hà bị tung lên MXH đã khiến cho cuộc sống gia đình Phương đảo lộn.Phương vô cùng đau khổ, hình tượng người chồng hết lòng thương yêu vợ con, chăm lo gia đình trong cô đã sụp đổ. Bài hát: Anh Mê Vợ Bé - Đông Phương Bảo, Hoàng Như Thủy "Ầu ơ gió đưa bụi chuối sau hè Anh mê vợ bé bỏ bè con thơ." Bông điên điển rụng ngoài sông trách ai nỡ quên lối về Bụi chuối hắt hiu lạnh lùng gió cuốn mái nhà tranh Giàn bầu ngoài sân chén canh râu tôm ngậm ngùi Hỡi chàng, chàng ơi! nước mắt em năm canh nhớ người Truyện Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy - Chương 933. Hiện menu Đọc truyện. Danh sách . Truyện mới cập nhật; mà chỉ nhìn chằm chằm Mạnh Ngọc, khiến người khác không đoán ra được trong lòng anh đang nghĩ gì. Bị nhìn chằm chằm như thế, Mạnh Ngọc càng áp Trên đường vào bờ, ghe chở hải sản bị lật khiến hai vợ chồng chủ ghe tử vong, một người giúp việc được đưa đi cấp cứu. Sáng 5/10, ông Lê Đình Vinh - Phó Chủ tịch UBND thị trấn Vạn Giã (Khánh Hòa) cho biết - sau thời gian nỗ lực tìm kiếm các lực lượng đã phát Site De Rencontre Gratuit Pour Trouver L Amour. Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Nguyệt Nha Thể loại Ngôn tìnhSủngTổng TàiĐô ThịSảng Văn Tình trạng Đang viết Nguồn Hinovel Lượt đọc 177,611 Cập nhật 19/03/2023 Truyện Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy! - Tống Vy - Đường Hạo Tuấn của tác giả Nguyệt Nha là truyện ngôn tình sủng hay của app Hinovel.​ “Năm năm trước, ba mẹ cô ly hôn, người ba máu lạnh tàn nhẫn của cô đuổi bọn họ ra khỏi cửa nhà. Để chữa bệnh cho em trai bị bệnh tim, Tống Vy lén vào phòng của Đường Hạo Tuấn, diễn một vở kịch thay xà đổi cột’! Năm năm sau, cô cùng hai đứa cục cưng về nước, mục đích chính là để đoạt về tất cả mọi thứ nên có! Bất ngờ gặp lại người đàn ông quyền thế ngút trời nhất của thành phố Giang- Đường Hạo Tuấn. “Sao con trai của cô giống hệt tôi vậy?” Giọng nói của Đường Hạo Tuấn thấp trầm. Tống Vy “....” Cục cưng “Daddy, mau cùng mami sinh thêm đứa em cho con à!” Advertisement Last edited 27/10/2021 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để tòa kéo dài trong hai tiếng đồng hồ cuối cùng mới kết Tống Huyền đạo nhái vốn dĩ đã có bằng chứng chắc chắn, thêm vào đó còn có sự có mặt nhà thiết kế gốc và Tống Vy là người làm dù Tống Huy Khanh có mời luật sư cho Tống Huyền thì cũng vô cùng, bởi vì hành động đạo nhái xấu xa, cùng với những con số lợi ích đã đạt được quá lớn, Tống Huyền đã bị phán sáu năm tù, tất cả tài sản đứng tên đều được trả lại cho các nhà thiết kế có nghĩa là, Tống Huyền không những phải ngồi sáu năm tù, mà toàn bộ tài sản cũng bị mất hết. Tuy rằng Tống Huyền không thể chấp nhận nổi kết quả này, nhưng cũng chẳng thể phản kháng được, chỉ có thể kìm nén sự không cam lòng, để cảnh sát tòa án dẫn bị dẫn đi, lướt qua bên cạnh Tống Vy thì cô ta dừng lại “Tống Vy, tôi rơi vào kết cục này, chắc cô vui lắm nhỉ?” Tống Vy tao nhã chỉnh lại vạt váy, cười nhạt, nói “Đương nhiên, bởi vì tôi có thể không thấy cô trong suốt sáu năm mà.” “Ha, cô đừng có đắc ý quá sớm, cho dù tôi có vào tù thì cô tưởng cô được sống yên ổn sao? Tôi nói cho cô biết, không đời nào, người phụ nữ kia sẽ không tha cho cô đâu!” Tống Huyền cười âm u mặt Tống Vy trầm xuống, đứng dậy khỏi chỗ ngồi “Người phụ nữ kia? L?” Tống Huyền cong môi “Xem ra cô cũng chẳng biết gì về cô ta nhỉ.” “Quả nhiên là L, cô quen cô ta, rốt cuộc cô ta là ai?” Tống Vy bước lên trước một bước, nghiêm giọng chất Huyền nhìn dáng vẻ nôn nóng muốn biết của cô, cười càng thêm quá đáng “Cô muốn biết à, tôi cứ không nói cho cô biết chỉ có thể nói rằng, người phụ nữ kia là một ả điên, mà cô lại bị cô ta ghim rồi, kết cục chắc chắn sẽ chẳng tốt đẹp gì đâu.” Nói xong, Tống Huyền đẩy xe lăn đi về phía Vy nhìn theo bóng lưng cô ta, siết chặt tay lớn tiếng hét lên “Cô ta có phải Lâm Giai Nhi không!” Tống Huyền không đáp lại, đến cả xe lăn cũng không dừng, thậm chí bóng lưng cũng chẳng có gì bất Vy cụp mắt xuống thấp giọng lẩm bẩm “Cô ta không hề có chút phản ứng nào với cái tên Lâm Giai Nhi này, lẽ nào thực sự không phải Lâm Giai Nhi sao?” Cô còn chưa suy nghĩ vấn đề này được bao lâu đã bị cuộc gọi của Giang Hạ gọi tới cắt đứt.“Vy Vy, tớ thấy tin tức rồi, phiên tòa đã kết thúc, Tống Huyền cũng đã bị phán nay chúng ta đi uống rượu đi, chúc mừng một chút, thấy thế nào?” Giang Hạ gọi điện tới hưng phấn đề Vy cũng không muốn làm cô ấy cụt hứng, gật đầu đồng ý “Được đó.” “Vậy cứ quyết định thế nhé, bảy giờ tối, gặp nhau ở chỗ rồi, tớ đi làm thủ tục xuất viện cho Kiều Phàm đây.” Giang Hạ vỗ tay cười nói.“Thủ tục xuất viện?” Tống Vy hơi sửng sốt “Sao Kiều Phàm đã xuất viện rồi?” “Đúng vậy, xương sườn anh ấy đã lành lại rồi, sau này hồi phục từ từ là được, không cần nằm viện tiếp nữa anh ấy vẫn còn có bệnh nhân đợi anh ấy làm phẫu thuật mà.” Giang Hạ quay đầu, thoáng nhìn phòng bệnh rồi nói. Tống Vy gật đầu “Thế à, vậy được rồi, vậy hai ngày nữa chúng ta tổ chức một bữa tiệc chúc mừng xuất viện cho Kiều Phàm đi.” “Được, vậy tới lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc.” Tống Vy “ừ” một tiếng rồi cúp ra khỏi tòa án, Tống Vy đi tới trước xe, lấy chìa khóa ra định ấn thì đột nhiên Tống Huy Khanh ngăn cô Vy nhìn người dường như già đi hơn mười tuổi trước mắt, nội tâm không hề dao động, không vui không buồn, vô cùng bình tĩnh “Có chuyện gì sao? Nếu như tới hỏi tội tôi vì Tống Huyền, vậy thì không cần thiết đâu, bởi vì tôi sẽ không quan tâm tới ông.” “Tội của Huyền Nhi đã được quyết định rồi, ba tìm con hỏi tội thì còn có tác dụng gì không?” Khuôn mặt già nua của Tống Huy Khanh nở nụ cười châm Vy vuốt mái tóc “Vậy rốt cuộc ông muốn làm gì?” “Ba tới để hỏi con, bây giờ Tiểu Kim thế nào rồi?” Tống Huy Khanh nhìn thấy ông ta hỏi tới em trai mình, đôi mắt Tống Vy lập tức nheo lại “Bảy năm trước ông ghét bỏ Tiểu Kim vì sức khỏe yếu ớt, mắc bệnh tim bẩm sinh, nghi ngờ Tiểu Kim không phải con trai ông, bây giờ ông lại hỏi tới Tiểu Kim làm gì?” . Lệnh vua hành quân trống kêu dồn, quan với quân lên đường, đoàn ngựa xe cuối cùng, vừa đuổi theo lối sông. Phiá cách quan xa trường, quan voi quân lên đường, hàng cờ theo trống dồn ngoài sườn non cuối thôn, phất phơ ngậm ngùi baỵ Qua Thiên San kìa ai tiễn rượu vừa tàn, Vui ca vang rôi đi tiến binh ngoài ngàn. người đi ngoài vạn lí quang sang, người đứng chờ trong bóng cô đơn. Bên Man Khê còn tung gió bụi mịt mùng, Bên Tiêu Tương còn thương tiếc nuối ngàn trùng. người không rời khỏi kiếp gian nan, người biến thành tượng đá ôm con. Ngựa phi ngoài xa hí vang trời, chiêng trống khua trăm hồi, ngần ngại trên núi đồi, rồi vọng ra khắp nơị Phiá cách quan xa vời, chiêng trống khua trăm hồi, ngần ngại trên núi đồi, rồi dậy ra khắp nơi thắm bao niềm chia phôi. Vui ra đi rồi không ước hẹn ngày về, ai quên ghi vào gan đã bao nguyện thề. Nhìn chân trời xanh biếc bao la, người mong chờ vẫn nhớ nơi xa Bao nhiêu năm bồng con đứng đợi chồng về, bao nhiêu phen thời gian xóa phai lời thề, người tung hoành bên núi xa xăm, người mong chồng còn đứng muôn năm Đọc truyện Truyện long phượng song bảo vợ bầu lại muốn chạy full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Review Truyện long phượng song bảo vợ bầu lại muốn chạy, Truyện long phượng song bảo vợ bầu lại muốn chạy review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Nội dung truyện Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy! của tác giả Nguyệt Nha kể về chuyện tình giữa Tống Vy và Đường Hạo Tuấn – “Năm năm trước, ba mẹ cô ly hôn, người ba máu lạnh tàn nhẫn của cô đuổi bọn họ ra khỏi cửa nhà. Để chữa bệnh cho em trai bị bệnh tim, Tống Vy lén vào phòng của Đường Hạo Tuấn, diễn một vở kịch thay xà đổi cột’! Anh cũng tựa như máy người xung quanh, đều không ngờ Tống Huyền mới thuộc người đầy. Dù gì Tô Thu cũng chính là mẹ ruột cô ta, làm phái nữ, dù thế nào thì cũng không còn ra tay với mẹ ruột mình. Tống Huyền nghe Đường Hạo Tuấn hỏi vậy thì trong người chột dạ, nhưng phía trên mặt vẫn xác định “Tắt nhiên là do Tống Vy đẩy rồi.” “Cô xác định?” Đường Hạo Tuấn nhìn chằm chằm cô ta. “Em cam đoan, người trong phần tử phong cách Designer đều phải có thể làm chứng.” Tống Huyền thầm nhéo lòng bàn tay của tớ, để mình khỏi lòi ra bất cứ sơ hở nào. Đường Hạo Tuấn nhất thời không nhìn xuyên cô ta vừa mới nói thật hay kém chất lượng, nên nheo mi tâm nói “Trình Hiệp vừa mới hỏi phần tử phong cách Designer rồi, chúng ta nói lúc nhìn thấy được Tô Thu, bà ta vừa mới ngắt xỉu rồi, nhưng rốt cuộc có phải Tống Vy đầy hay là không, thì chúng ta không còn nhìn thấy được, nên chân tướng như thế nào vẫn phải khảo sát mới rõ.” Tống Huyền cụp mắt, thầm mắng. Đám cỏ đầu tư chi tiêuờng đó nói gì mà để giúp cô làm chứng, ai dè Hạo Tuần vừa phái người tới hỏi, vừa mới nói không nhìn thấy được, thật sự tức quá đi mắt. Nếu chúng ta nói thẳng là Tống Vy đẩy, cam đoan anh sẽ tin cẩn, quả nhiên là đám anh em heo. “Vẫn còn một câu nữa.” Đường Hạo Tuấn biết trong người Tống Huyền vừa mới nghĩ gì, nên đan mười ngón tay vào với nhau để lên bàn sinh hoạt, rồi lạnh lùng hỏi “Có phải cô vừa mới mua chuộc đứa ở cục chình ảnh sát, để chúng ta sử dụng nghiêm hình bức cung Tống Vy đúng không ạ?” Tống Huyền nghe anh hỏi vậy thì trợn tròn mắt “Tôi không tồn tại.” Cô mua chuộc đứa ở cục chình ảnh sát hồi nào? Quả thật cô định để Tống Vy bị tạm giam, chỉ cần Tô Thu tỉnh giấc lại, xác định Tống Vy vừa mới đẩy bà ta, thì có thể buộc tội cô ta, nên cô trọn vẹn không cần phải làm điều thừa, rốt cuộc là ai vừa mới hãm hại cô? Đường Hạo Tuấn luôn luôn nhìn chằm chằm Tống Huyền, thấy vẻ mặt mịt mờ và khó chịu của cô ta thì biết cô ta không nói láo, nên tim chùng xuống. *Tôi biết rồi, cô ra phía bên ngoài đi.” Đường Hạo Tuấn xua tay nói. Tống Huyền vừa rời đi, Trình Hiệp vừa mới đi vào nói “Tổng bảng giám đốc, các cổ đông mời anh tới bọn họp.” Đường Hạo Tuấn nhíu mày hỏi “Họp gì?” “Về vụ việc ngày hôm nay, chúng ta nói người tạo mẫu Tống vừa mới lại gây liên quan rất là xấu cho tập đoàn, nên muốn thải hồi cô ấy.” Trình Hiệp đáp. Đường Hạo Tuấn cười khẩy ngay “Hình ảnh hưởng? Thật nực cười, có chuyện đời tư nào của bọn họ liên quan bé hơn chuyện này, còn muốn thải hồi người tạo mẫu chính trong Dục Hỏa Trùng Sinh, ai cho chúng ta mày mặt đó.” Dứt lời, anh đứng phắt dậy, đi tới phòng hội nghị. Đến khi kém chất lượngi quyết xong máy cổ đông đó vừa mới là một trong số tiếng sau. Đường Hạo Tuấn vừa đi vào cầu thang máy vừa dặn dò Trình Hiệp vừa mới đi đằng sau “Cậu cử người tới bệnh viện Tô Thu vừa mới nằm một chuyền, đợi bà ta tỉnh giấc lại, thì xem thử có thể nghe ngóng rốt cuộc là bà ta tự ngã hay người xung quanh đẩy hay là không, nhớ đừng để bà ta bắt gặp ra.” Vì nơi xảy ra chuyện không tồn tại camera bảng giám sát, nên anh không chứng mỉnh được chân tướng Tô Thu tự ngã. Tạm thời anh chỉ có thể dùng phương pháp này. *Tôi biết rồi!” Trình Hiệp gật đầu đáp. Đường Hạo Tuấn nhìn điện thoại cảm ứng, ngẫm nghĩ một lát, rồi gửi sms cho Tống Vy, hỏi cô ngoài Tống Huyền ra thì cô còn đắc tội với ai nữa không, có thể đó mới thuộc người mua chuộc chình ảnh sát. Tống Vy vừa mới định đến lớp mẫu bảng giáo đón hai đứa tthấp, lúc nhìn thấy được sms này thì kinh ngạc. Ý anh là Tống Huyền chưa hẳn người mua chuộc chình ảnh sát, mà thuộc người khác. Năm năm sau, cô cùng hai đứa cục cưng về nước, mục đích chính là để đoạt về tất cả mọi thứ nên có! Bất ngờ gặp lại người đàn ông quyền thế ngút trời nhất của thành phố Giang– Đường Hạo Tuấn. “Sao con trai của cô giống hệt tôi vậy?” Giọng nói của Đường Hạo Tuấn thấp trầm. Tống Vy “….” Cục cưng “Daddy, mau cùng mami sinh thêm đứa em cho con à!” Bạn có muốn đọc thêm truyện Lên nhầm xe hoa cưới chồng như ý Tống Vy không biết vì sao Lâm Giai Nhi lại không nói nội dung cuộc nói chuyện ra, còn không cho phép cô nói cũng chẳng sao cả, cô chỉ cần biết con người Lâm Giai Nhi rất khả nghi là rồi Tống Vy cúi đầu che giấu đi sự âm trầm trong mắt “Cô Lâm nói đúng, chúng tôi đang nói chuyện thôi.” “Vậy sao?” Đường Hạo Tuấn không hề nghi ngờ lời cô nói, cất điện thoại Giai Nhi lại khoác lấy cánh tay anh “Hạo Tuấn, cậu vừa gọi điện với ai vậy?” “Bên tập đoàn gọi tới, sáng mai có một cuộc họp.” Bờ môi mỏng của Đường Hạo Tuấn mấp máy trả lời, sau đó kéo tay cô ta ra khỏi cánh tay anh “Được rồi Giai Nhi, thời gian không còn sớm nữa, chúng tôi phải đi rồi.” Nói xong anh lấy chìa khóa xe đưa cho Tống Vy “Em vào xe ngồi đợi tôi, tôi đưa Giai Nhi về phòng bệnh rồi xuống.” Tống Vy nhìn chìa khóa xe trước mặt, vốn không muốn nhận nhưng sau đó nghĩ tới sự nghi ngờ trong lòng, cô cảm thấy mình có thể thăm dò một chút, bèn vươn tay ra nhận lấy.“Được, tôi biết rồi, giờ tôi sẽ vào xe đợi anh.” Cùng lúc nhận lấy chìa khóa, đầu ngón tay Tống Vy lướt qua lòng bàn tay Đường Hạo Tuấn như có như không, sau đó ánh mắt lặng lẽ đánh giá Lâm Giai muốn xem thử xem, nhìn thấy cô “quyến rũ” Đường Hạo Tuấn thì Lâm Giai Nhi sẽ có phản ứng như thế Lâm Giai Nhi như kiểu không nhìn thấy động tác của cô vậy, trên mặt vẫn bình tĩnh không lộ vẻ bất thường gì, vẫn giữ nụ cười ôn hòa dịu này khiến Tống Vy không nhịn được mà cảm thấy có chút thất vốn nghĩ rằng nếu như Lâm Giai Nhi là cái người tên L kia, đối phó cô chính là vì cô thân cận với Đường Hạo Tuấn, vậy thì bây giờ nhìn thấy cô “quyến rũ” Đường Hạo Tuấn như vậy, chắc chắn sẽ bị lộ tiếc là kế hoạch của cô đã thất bại rồi, xem ra tâm tư của Lâm Giai Nhi còn âm trầm hơn so với tưởng tượng của Hạo Tuấn không biết mưu kế trong lòng Tống Vy, ánh mắt anh trầm xuống nhìn lòng bàn tay mình, nhìn mãi một lúc mới buông tay xuống, giọng điệu hơi ôn hòa nói với Tống Vy “Mau đi đi.” “Ừ.” Tống Vy đáp, lại liếc nhìn Lâm Giai Nhi, rồi xoay người rời dù Lâm Giai Nhi có phải L không thì cô cũng không thể buông lỏng cảnh giác với Lâm Giai Nhi người Lâm Giai Nhi tuyệt đối không đơn Vy rời khỏi bệnh viện đi tới bãi đậu xe, sau khi tìm thấy xe của Đường Hạo Tuấn thì mở cửa xe ngồi chưa được bao lâu thì điện thoại cô đổ sau khi cô tỉnh lại, chiếc điện thoại này là cô nhờ Giang Hạ mua giúp, đến cả sim điện thoại cũng là mới đăng kí, nhưng số điện thoại không thay Vy nhìn ba chữ “Đường Hạo Minh” hiển thị cuộc gọi tới, không khỏi nhướng hàng lông mày thanh tú đẹp đẽ lên, trong lòng nghĩ hoặc không biết sao anh ta lại gọi điện thoại cũng không suy nghĩ quá nhiều, đầu ngón tay lướt lên màn hình, đặt bên tai nghe máy “Alo, giám đốc Đường đó à.” “Vy Vy, đã lâu không gặp nhỉ.” Trong điện thoại vang lên giọng nói cà lơ phất phơ của Đường Hạo Minh. Tống Vy day huyệt thái dương, trả lời khách sáo “Đã lâu không gặp.” Từ sau cái lần giúp anh ta ứng phó chuyện xem mắt, bọn họ cũng không gặp lại ra cũng sắp hơn nửa tháng rồi.“Giám đốc Đường tìm tôi có chuyện gì sao? Muốn tôi trả ơn à?” Tống Vy xoay cái cổ cứng đờ cất tiếng Hạo Minh lắc ngón trỏ thon dài “Không không không, không thể để cô trả ơn sớm như vậy được, tôi tới để nói cho cô biết, Đường Hạo Tuấn đang điều tra chuyện năm đó.” “Chuyện nào?” Tống Vy cau mày, nhất thời không phản ứng kịp.“Đương nhiên là chuyện cái đêm cô và anh ta ở khách sạn vào năm năm trước rồi.” Đường Hạo Minh cười hì hì Vy lại không cười nổi, sắc mặt bỗng thay đổi, bàn tay cầm điện thoại đột nhiên siết chặt “Anh ấy...!anh ấy đang điều tra chuyện đó ư?”.

lòng phượng song bảo vợ